7 loại rau dân dã nhưng ngon khó cưỡng, chỉ có vào mùa nước nổi miền Tây
Dù là những loại rau mọc dại ở bờ sông, thửa ruộng và chỉ có vào mùa nước nổi nhưng bông điên điển, năn, bồn bồn hay sầu đâu,… lại trở thành nguyên liệu làm nên loạt món ngon miền Tây.
Vào mùa nước nổi miền Tây, từ khoảng tháng 8 đến tháng 11, người dân nơi đây lại “bội thu” các loại rau mọc trên khắp các cánh đồng, bờ ao, ven sông,… như bồn bồn, bông điên điển, năn, sầu đâu hay bông súng, đọt choại, hẹ nước.
Tuy là rau dại, chẳng cần chăm bón vẫn phát triển sum suê nhưng chúng lại trở thành nguồn nguyên liệu dân dã được mọi người yêu thích, đảm bảo sạch, an toàn cho sức khỏe và được chế biến thành nhiều món ngon.
Bông điên điển
Loại rau này có quanh năm nhưng xuất hiện nhiều nhất vào độ cuối năm ở miền Tây. Vào mùa nước nổi, bông điên điển nở rộ, phủ sắc vàng tươi khắp cả một vùng. Chúng thường mọc ở bên bờ ao, ngoài ruộng với vẻ ngoài rất hấp dẫn (Ảnh: @pax_huynh).
Điên điển có vị chát nhẹ, giòn, ngọt hậu và trở thành nguyên liệu ăn kèm nổi tiếng của các món bún, lẩu mắm của người miền Tây. Ngoài ra, loại rau này còn được chế biến thành món xào với tép đồng hoặc làm nhân bánh xèo, tạo hương vị lạ miệng ngon khó cưỡng (Ảnh: @baileynguyensg).
Sầu đâu
Sầu đâu hay còn gọi là sầu đông, xoan sầu đâu. Loại rau này có ở nhiều nơi nhưng thường chỉ ở miền Tây người dân mới hái chúng về để chế biến món ăn (Ảnh: @ngocdung0107).
Thời điểm cây sầu đâu thay lá, ra bông, khoảng tháng 10 đến tháng 3 âm lịch năm sau cũng là lúc người dân ra đồng, bờ sông để thu hoạch lá đọt non về chấm mắm kho, nấu cá kho. Sầu đâu cũng được chế biến thành món gỏi rất đặc biệt, ăn kèm cơm nóng khá ngon (Ảnh: @ji_woo96).
Hẹ nước
Hẹ nước được người miền Tây ví như đặc sản “trời ban”. Chúng mọc ở các thửa ruộng phèn, gốc bám sâu dưới bùn đất và không phải nơi nào cũng có. Hẹ nước mọc nhiều từ tháng 11 đến tháng 12 hàng năm. Thời điểm này, người dân lại tất bật ra đồng để thu hoạch hẹ (Ảnh: Ann Võ).
Loại rau này có kích thước mảnh, dẹt, thường được trần sơ qua rồi chế biến thành các món xào, nấu canh hoặc ăn sống, chấm kho quẹt hay nước cá kho. Hẹ nước có vị giòn, ăn thanh mát (Ảnh: @trangpinkyy).
Bông súng
Loại rau này rất quen thuộc với người miền Tây và được xem như đặc sản dân dã của vùng sông nước nơi đây. Bông súng có màu tím, ăn giòn, xốp và ngon nhất vào mùa nước nổi (Ảnh: @thanh23184).
Chúng là nguyên liệu cho các món xào hay nấu canh chua cá tép đồng, làm mắm kho. Đem rửa sạch bông súng, tước hết lớp vỏ ngoài, ngắt hoa, chỉ giữ lại cọng. Loại rau này là nguyên liệu không thể thiếu trong món lẩu cá linh thơm ngon nức tiếng của miền Tây (Ảnh: @thao_predo).
Năn (năn bộp)
Tuy là cỏ mọc dại nhưng cây năn giờ trở thành loại rau “hái ra tiền” của nhiều hộ dân ở miền Tây và chỉ có vào mùa nước nổi. Năn sau khi nhổ được đem rửa sạch, cắt ngắn khoảng 30cm rồi bóc vỏ, lấy phần trắng giòn bên trong. Loại rau này có thể ăn sống, nấu canh cua đồng hay chấm mắm kho, mắm chưng, nhúng lẩu (Ảnh: Nguyệt Nhi).
Bồn bồn
Bồn bồn (hay còn gọi là cỏ nến) thường mọc dại ở ven sông. Vài năm trở lại đây, người dân ở một số tỉnh miền Tây như Hậu Giang, Sóc Trăng, Cà Mau, Bạc Liêu đã bắt đầu trồng bồn bồn để bán.
Loại rau này sau khi thu hoạch sẽ được cắt bỏ lá, chừa lại một đoạn gốc rồi dùng dao nhỏ chẻ dọc theo một phần ba thân để tách lấy lõi non. Đây là phần ăn được của cây bồn bồn, có vị ngọt, thanh mát. Bồn bồn có thể ăn sống, nấu canh chua, muối dưa hoặc chấm cá kho, xào với thịt, tép đồng,… đều ngon (Ảnh: @bakafood).
Đọt choại
Đây là nguyên liệu làm nên nhiều món ngon dân dã ở miền Tây mà không chỉ người địa phương, ngay cả thực khách phương xa cũng rất yêu thích. Đọt choại thuộc loại dây leo, thân bò tới đâu thì bám rễ hút nước đến đó. Chúng thường mọc nhiều ở vùng đất bùn trũng và thích nghi cả với vùng đất nhiễm phèn nhẹ.
Vào mùa mưa lũ, cây mọc rất nhanh. Thân cây được chế biến thành các món như gỏi, xào tỏi, nhúng lẩu,… Loại rau này ăn hơi nhớt như mồng tơi, vị đắng nhẹ, nhiều người ăn lần đầu không quen nhưng thưởng thức nhiều lại thấy thích thú (Ảnh: Đào Lâm Xuân Quỳnh).
Thảo Trinh – Nguồn Dân Trí